Báo cáo của Tổ chức Lao động quốc tế (ILO) chuẩn bị cho Hội nghị cấp cao lần thứ 4 các nước chậm phát triển nhất thế giới (LDC) tại I-xtan-bun (Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ) vào trung tuần tháng 5 tới nhấn mạnh: thành công trong phát triển kinh tế của những nước này trong suốt thập kỷ qua trong bối cảnh thế giới xảy ra các cuộc khủng hoảng kinh tế, tài chính, lương thực và nhiên liệu toàn cầu, nhưng cũng khẳng định việc rút ra bài học kinh nghiệm từ thành công này sẽ là "chìa khóa" để các LDC tiếp tục phát triển.

Báo cáo của ILO về "Tăng trưởng, lao động và chất lượng việc làm ở các LDC" nhấn mạnh: lao động và chất lượng việc làm vẫn tiếp tục đe dọa nền kinh tế của những nước này. Báo cáo nêu bật những vấn đề then chốt trong tăng trưởng tổng sản phẩm quốc nội (GDP) và phát triển, quan hệ giữa tăng trưởng GDP, lao động và chất lượng việc làm trong thời gian dài hạn cũng như những thách thức và các cơ hội về thay đổi cơ cấu, tạo việc làm và giảm đói nghèo của các LDC ở 3 khu vực chủ yếu là châu Á, châu Phi và các quốc đảo.

Theo báo cáo này, trong 10 năm từ năm 2000 đến 2009, số việc làm ở các nước kém phát triển nhất tăng trung bình hằng năm 2,9%, cao hơn mức gia tăng dân số nhưng thấp hơn nhiều so với tốc độ tăng trưởng GDP. Lương của người lao động tăng từ 14% năm 2000 lên đến 18% năm 2008, nhưng đa số người lao động vẫn ở tình trạng việc làm bấp bênh và vẫn không thoát được cảnh nghèo khó.

Báo cáo của ILO đề xuất 20 biện pháp và định hướng chính sách để các nước LDC tiếp tục đà tăng trưởng của thập kỷ qua, trong đó nhấn mạnh nhu cầu thúc đẩy việc đa dạng hóa các lĩnh vực kinh tế và xuất khẩu từ lĩnh vực hàng hóa, dịch vụ đến những khuôn khổ công nghiệp và kinh tế vĩ mô, thúc đẩy tạo việc làm, nâng cao chất lượng việc làm và giảm đói nghèo, phát triển nông nghiệp, cơ sở hạ tầng, an sinh xã hội và đổi mới các chương trình công về tạo việc làm, bảo vệ lợi ích của người lao động nghèo.

Tổng Giám đốc ILO kết luận các nước LDC có thể rút ra được nhiều bài học kinh nghiệm từ thành công trong phát triển 10 năm qua để thúc đẩy chuyển đổi cơ cấu kinh tế và việc làm, trong đó mỗi nước cần thiết kế những chính sách phù hợp nhất với những ưu tiên và hoàn cảnh cụ thể của nước mình./.